Điều này làm cho bọn họ không thể nào tiếp thu được.
Mà người bên Tần Vĩ càng thêm khiếp sợ.
Bọn họ cùng Lăng Hàn thời gian chung đụng càng dài, ai cũng cho rằng hắn chỉ là một Dương Hồn cảnh phổ thông, hiện tại nhìn thấy hắn đột nhiên phát uy, quả thực khó mà tin nổi.
Không ít người càng muốn nện ngực giậm chân, trước lại cùng Lăng Hàn phân chia giới hạn, phải biết đây chính là một vị Đế giả!
Cái gì là Đế giả, thiên tài nhất định có thể thành Tiên Vương, mới có thể được gọi là Đế giả.
Bọn họ hối hận đến ruột đều đen, trước bọn họ cùng chung hoạn nạn, chính là cơ hội bồi dưỡng tình cảm tốt nhất, nhưng lại bị chính bọn hắn chà đạp.
Lợn, thực sự là ngu xuẩn như lợn a.
- Lăng huynh quả nhiên thân thủ bất phàm.
Tiêu Tuấn lộ ra vẻ thận trọng, thu hồi xem thường trong ánh mắt.
Một chiêu liền oanh bại La Hà, thực lực này rất mạnh!
- Ta đến lĩnh giáo một hồi.
Hắn đứng dậy.
Hắn cao hơn La Hà một cảnh giới nhỏ, tương tự cũng có thể một chiêu đánh bại La Hà, nếu không thì, hắn là vạn vạn sẽ không đi lên tự rước lấy nhục.
- Đến đây đi.
Lăng Hàn từ tốn nói, dụng ý của hắn rất đơn giản, chính là để mọi người biết, không cần thiết đi thờ phụng thần linh gì kia, Đạo của Tiên Vực đồng dạng bác đại tinh thâm, đáng giá cần cù nghiên cứu.
Tiêu Tuấn nhảy vào giữa trường, bày ra một tư thế tiến công.
- Xin mời!
- Xin mời!
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666630/chuong-2202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.