Lăng Hàn chỉ có thể cười khổ. Đầu óc của nha đầu kia không thể suy nghĩ bình thường một chút hay sao?
Chính hắn đứng lên, nhìn con cóc kia lại bắt đầu ngủ, trong đầu lại hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi.
Thời gian xuất kiếm cần sớm hơn một chút.
Hắn tự nhủ.
Trở lại.
Hắn lại xông ra.
Ầm.
Chỉ là trong nháy mắt, hắn liền giống như một quả pháo đạn, bị đánh trở về. Lúc này hắn trực tiếp bị đập vào phái trên vách núi đá, chấn động tới mức mặt đất cũng khẽ run lên một cái.
Xuất kiếm quá sớm, uy lực không đủ.
Trở lại.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Lăng Hàn liên tục bị đánh ra bảy lần. Mhưng mỗi lần không phải xuất kiếm muộn, cái gì cũng không có đụng tới, thì chính là quá sớm, uy lực quá yếu, không có cách nào đâm thủng phòng ngự của con cóc, phóng độc tố ra.
Mọi người thấy cảnh tượng đó vừa buồn cười lại vừa giật mình.
Ngươi rốt cuộc là đi đánh quái, hay để cho quái bạo cúc vậy. Cũng đã bao nhiêu lần, vẫn "làm không biết mệt".
Nhưng mọi người cũng không phải không biết về lực công kích của con cóc này. Ngay cả Thư Nhã Dung cũng không dám trực tiếp đối đầu. Lăng Hàn lại ở dưới liền bảy lần công kích, ngay cả một miếng da cũng không có bị rách. Đây là chuyện đáng sợ đến mức nào?
Gia hỏa này... Cũng là một quái vật!
Trong mắt Thư Nhã Dung phát ra ánh sáng kỳ dị. Trong lòng nàng thầm nói:
- Hắn cũng không phải là Tiên Vương xông qua luân hồi chuyển thế. Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666573/chuong-2145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.