Nhu Yêu Nữ:
-...
Ta? Ta thì sao?
Bởi vì một đường không phải đi đường vòng, tốc độ của đám người Lăng Hàn tất nhiên tăng lên. Lại hai tháng sau, bọn họ cuối cùng đi tới dưới ngọn núi bên trái.
Nhìn xa là ngọn núi. Nhìn gần, đây này căn bản là một núi đặc biệt lớn, chu vi không biết dài bao nhiêu. Dù sao nó cũng lớn đến mức thái quá.
Oong.
Trên thân núi thường xuyên liền có từng đạo mạch văn phát sáng, thật giống như nắm giữ sinh mạng, đang hít thở.
Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đang có mấy người vừa mới bắt đầu leo lên. Tốc độ của bọn họ vốn rất nhanh. Nhưng thời điểm khi mạch văn phát sáng, bọn họ lại lập tức ngừng lại, bám chặt vào phía trên thân núi. Mãi đến khi mạch văn phai nhạt xuống, bọn họ mới lại tiếp tục bò về phía trước.
- A!
Đột nhiên có người tuột tay, từ trên bầu trời ngã rơi xuống.
Nơi này có quy tắc trọng lực, vượt xa mức độ Trảm Trần có thể nắm giữ. Bởi vậy không ai có thể bay được.
Ầm.
Hấn trực tiếp rơi tới trên mặt đất, đập xuống tạo thành một hố sâu.
Một lát, người kia mới từ trong hố bò ra. Chỉ thấy toàn thân đều đầy máu tươi. Mấy cái xương lòi ra, bị gãy. Có thể thấy được cả tủy xương.
Thật thê thảm.
Người kia vội vàng nuốt vào một viên đan dược, sau đó ngồi xuống, vận chuyển công pháp dẫn dắt dược lực, mau chóng khôi phục chiến lực.
Ở bên trong loại bí cảnh thiên địa này, bị thương nặng là chuyện vô cùng nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666567/chuong-2139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.