Lăng Hàn gật đầu, nói:
- Không nên lãng phí ở trên người những kẻ tạp nham này. Trừ khi gặp phải nguy cơ sinh tử, mới sử dụng nó để bảo toàn tính mạng.
- Được, Nữu biết rồi.
Hổ Nữu ngoan ngoãn gật đầu.
Bọn họ không ngừng tiến sâu vào bên trong. Gặp phải quái vật Dương Hồn, Âm Hồn, bọn họ sẽ ra tay giết chết. Nếu như gặp phải cấp bậc Địa Hồn, bọn họ cũng chỉ có thể nhanh chân bỏ chạy.
Sau vài ba lần như vậy, bọn họ cũng lệch khỏi quỹ đạo phương hướng ban đầu. Nhưng có thể xác định, bọn họ vẫn đang đi sâu vào bên trong sơn cốc. Bởi vì có ba ngọn núi làm chỉ dẫn, dù thế nào bọn họ cũng không có khả năng bị lạc mất phương hướng.
Sơn cốc này lớn đến kinh người. Hơn nữa bọn họ cũng có không cách nào triển khai thân pháp toàn lực chạy nhanh. Bởi vậy tốc độ tiến lên phía trước tất nhiên sẽ không nhanh. Tròn ba tháng trôi qua, bọn họ còn không có đi được quá nửa chặng đường.
Bởi vì bọn họ còn không có chạy tới dưới ba ngọn núi. Đây là dấu hiệu của nửa chặng đường.
- Theo Nghiêm Tiên Lộ nói, ba ngọn núi cũng có cơ duyên.
Lăng Hàn nói.
- Chỉ có điều cụ thể là cái gì, Vĩnh Xương Tiên Vương lại không nói cho hắn biết.
- Vậy chúng ta liền đi xem thử. Cũng sẽ không làm chậm trễ quá nhiều thời gian.
Nữ hoàng gật đầu.
Bọn họ tiến về phía ngọn núi bên trái. Bảy ngày sau, Hổ Nữu đột nhiên dừng chân đứng lại. Sau đó nàng dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666565/chuong-2137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.