Theo bọn họ, đây là việc riêng của sư môn mình, không cần thiết phải làm ầm ĩ lên. Như vậy chỉ có thể khiến mình mất mặt. Nhưng hiện tại Lăng Hàn lại muốn gióng trống khua chiêng. Điều này khiến cho bọn họ cũng rất không thích. Nhưng bọn họ có biện pháp nào được. Người ta là sư thúc!
Thời điểm bọn họ xuất phát, Chư Phong đại sư đã nhiều lần dặn dò, nhất định phải cung kính lễ độ đối với Lăng Hàn. Cho nên lúc mới đầu bọn họ mới có thể làm một đại lễ.
Chỉ có thể khuyên.
- Tứ sư thúc, ngươi xem chúng ta có thể đổi sang một nơi khác hay không?
Mã Dung đề nghị.
- Không cần!
Lăng Hàn trả lời như đinh đóng cột.
- Cứ giải quyết ở ngay chỗ này đi!
- Tên tiểu tử nhà ngươi, dựa vào cái gì làm sư thúc tổ của ta?
Chư Tử Quân cũng bất chấp mọi giá. Hắn tin tưởng, với sự cưng chiều của Chư Phong đối với hắn, cùng lắm thì khiển trách một trận mà thôi. Đâu có thể nào lại thật sự làm gì hắn.
- Đây là điều ngươi có thể nghi ngờ sao?
Bốp.
Lăng Hàn lại tát qua một cái.
- Ta chính là muốn giáo huấn ngươi. Ngươi phục hay là không phục?
- Không phục!
Chư Tử Quân ngẩng cổ. Tóc hắn đã rối tung. Thái độ ung dung đều mất hết, chỉ có vô tận chật vật.
- Không phục? A, đánh ngươi không phục!
Lăng Hàn giơ tay lên một cái, lại một cái tát đánh tới.
- Có phục hay không?
- Không phục!
Bốp.
- Có phục hay không?
- Không phục!
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666545/chuong-2117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.