Nhưng nếu chẳng may thắng, lần thu hoạch này cũng vô cùng kinh người.
- Chuyện gì náo nhiệt vậy?
Chỉ thấy Hàn Đào đi nhanh đến. Vừa nghe thấy người khác nói ra chân tướng sự tình, hắn không khỏi lộ ra sắc mặt cổ quái.
Hắn biết rất rõ địa vị của Lăng Hàn, ít nhất là một chút xíu. Chỉ có điều, sư đệ của Đan Sư tứ tinh, như vậy còn chưa đủ lợi hại sao?
Yến Vĩ này thật đúng là có dũng khí kinh người. Lại có thể cùng Lăng Hàn so tài về luyện đan. Làm vậy không phải là tự tìm khó dễ cho mình sao?
- Ha ha, ta cũng chơi một chút.
Hắn cười to. Cơ hội kiếm tốt như vậy hắn làm sao có thể bỏ qua được.
- Phong Bàn! Phong Bàn!
Mạc Sương không đợi Hàn Đào mở miệng nói muốn đặt bao nhiêu, liền vội vàng kêu lên.
- Mạc lão thất, ngươi làm vậy là không phúc hậu.
Hàn Đào cười nói.
- Ngươi ăn thịt, cũng phải để cho ta uống chút canh chứ, có đúng hay không?
Vừa nghe hắn nói như thế, mọi người xung quanh đều cảm thấy kỳ quái. Nghe khẩu khí này của Hàn Đào, hình như Lăng Hàn chắc chắn sẽ thắng.
Ngươi làm sao có lòng tin như vậy?
- Hàn huynh, ngươi làm vậy là có ý gì?
Có người hỏi.
Hàn Đào cười ha hả, nói:
- Không có ý gì. Chỉ là cho rằng Lăng huynh chắc chắn sẽ thắng mà thôi.
Hắn nói cho có lệ.
Ai tin chứ!
Tất cả mọi người đều lắc đầu. Có người tính tình nôn nóng nhân tiện nói:
- Hàn huynh, lẽ nào Lăng Hàn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666537/chuong-2109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.