Đôi mắt đẹp của Lữ Hải Dung cũng phát ra ánh sáng. Vừa nghe Vĩnh Xương Tiên Vương nhắc nhở như thế, nàng làm sao có thể không nhìn ra được nữa?
Quá kinh người!
Trong lòng nàng nhất thời dâng lên kích động mãnh liệt. Phải bắt lấy Lăng Hàn, cướp đoạt lấy hai đạo thiên địa bản nguyên, giao cho Hổ Nữu luyện hóa. Ý niệm này lại trở nên không thể cứu vãn được nữa.
- Ha hả, tiểu tử này gọi là Lăng Hàn.
Vĩnh Xương Tiên Vương cười nói.
A!
Lữ Hải Dung nhất thời mở miệng ra, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì cho phải.
Lăng Hàn này chính là Lăng Hàn Hổ Nữu muốn tìm kia sao?
Điều này cũng quá trùng hợp đi!
Hổ Nữu tin tưởng chắc chắn Lăng Hàn không có chết. Nếu như người trẻ tuổi này chính là Lăng Hàn kia, vậy có thể tránh thoát dư âm công kích thăng cấp Nguyên Cảnh, là điều có thể lý giải được.
Ngay cả thiên địa bản nguyên hắn cũng có tới hai đạo. Lẽ nào hắn sẽ không chí bảo phòng thân khác hay sao?
Đáng tiếc. Nói như vậy, ta không thể chuyển hai đạo thiên địa bản nguyên này cho Hổ Nữu được.
Vèo.
Một đạo thân hình bay xẹt tới. Đây là một lão đầu tóc bạc, tóc thưa thớt, thân hình còng xuống. Trên mặt đều là nếp nhăn, bộ dạng giống như già cả sắp chết. Toàn thân hắn đều tản ra khí tức thối nát mãnh liệt.
Huyết Ảnh Lão Ma!
- Tiểu tử, nghĩ rằng ngươi âm thầm chạy đến đây, lão phu liền đuổi không kịp được ngươi sao? Thực sự quá mức ngây thơ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666507/chuong-2079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.