Cố Đạo Đan có hiệu quả trúc cơ vững chắc, do đó có thể tiếp tục hướng lên cao hơn.
Chính bởi vì công hiệu này làm Nghiêm Tiên Lộ động tâm, nhưng hắn cũng không tự trọng thân phận, khinh thường đích thân đến hay có chuyện quan trọng quấn thân, cho nên hắn chỉ phái một tên thủ hạ tới.
Nhưng Lăng Hàn biết rõ một chuyện, đó là Cố Đạo Đan sẽ thuộc về hắn.
Lại nói sau khi Lăng Hàn rời đi, Tôn Đông và Lưu Dụ cũng tỉnh lại trong đau đớn.
Vừa tỉnh lại, bọn họ liền phát hiện bờ mông vô cùng đau đớn, sau đó nghiêng đầu nhìn nhau, sau đó dùng ánh mắt không tưởng tượng nổi nhìn sau lưng, sắc mặt tái xanh.
Chung quanh còn có người xem náo nhiệt.
Xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, đám người chung quanh không ngừng nghị luận với nhau, hai người Tôn Đông nghe xong hận không thể tìm cái lỗ nào trên mặt đất chui xuống.
Hai người vội vàng rút cây trúc và bỏ chạy, sau khi chạy một đoạn liền tiến vào không gian thần khí lấy quần áo mới ra mặt, thuận tiện dùng thuốc trị vết thương một chút.
Hai người nhanh chóng xuất hiện trở lại.
Sắc mặt Lưu Dụ càng trở nên khó coi, hắn bị chọc cúc hoa hai lần, nếu như việc này truyền vào thành Thương Trụ, hắn còn mặt mũi gặp người sao?
Tôn Đông cũng không khá chút nào, hắn oán hận xiết chặc nắm đấm, sắc mặt tái nhợt.
Từ nhỏ đến lớn, hắn chưa bao giờ chịu sỉ nhục lớn thế này.
Nhưng sau khi giao thủ với Lăng Hàn một lần, hắn hiểu bản thân không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666440/chuong-2012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.