- Không phải, không phải!
Thậm chí Lưu Dụ có ý nghĩ muốn chết, nhiều người dùng ánh mắt khác thường nhìn mình như vậy.
- Không phải người, không không không không, ta không phải là bị người chọc mông, là bị cây gậy trúc.
Tôn Đông vốn sững sờ, sau đó cười to, hắn vỗ vai Lưu Dụ, nói:
- Trước kia ta xem nhẹ ngươi, không ngờ ngươi lại biết chơi như thế, về sau lăn lộn với ta, ta thu ngươi làm tiểu đệ.
- Đông thiểu, ngươi phải giúp ta hả giận!
Lưu Dụ cũng không biết xấu hổ, hắn nói chuyện xảy ra một lần, nhưng trong miệng hắn sẽ nói bản thân mình đường đường chính chính cỡ nào, hơn nữa hắn còn nói trọng điểm mỹ mạo của Thiên Phượng Thần Nữ và Lăng Hàn bá đạo.
- Ah?
Tôn Đông sinh ra hứng thú.
- Trong thành Đan Đạo có gia hỏa dám bá đạo như vậy sao? Còn nữa, ngươi xác định nữ nhân kia thật xinh đẹp như lời ngươi nói?
- Tuyệt đối là thật.
Lưu Dụ cam đoan.
Tôn Đông nói:
- Đi, mang bản thiếu gia đi qua.
Lưu Dụ đại hỉ, vội vàng dẫn Tôn Đông đi ra ngoài.
Nhưng lúc bọn họ đi tới, Lăng Hàn đã sớm tiến vào phòng tu luyện, phải biết rằng nơi này là cửa hàng do đại nhân vật ở tầng bốn, thậm chí tầng năm mở ra, cho Tôn Đông một vạn lá gan cũng không dám phá cửa tìm Lăng Hàn.
Sau khi hắn nghe Lăng Hàn tu luyện một tháng liền quay lại thanh lâu khoái hoạt, chờ một tháng sau lại tới.
...
Trong phòng tu luyện thời gian, Lăng Hàn lấy lò đan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666438/chuong-2010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.