Người nọ bị đánh mặt mũi bầm dập, Lăng Hàn không hề có ý dừng tay, lúc này máu tươi bắn tung tóe, sau đó là thịt nát, từng cây răng rơi ra ngoài, xương cốt cũng lộ ra sau huyết nhục.
Lăng Hàn không hề đồng tình, gia hỏa này muốn một quyền đánh chết mình. Nếu không phải tốc độ tu luyện của mình rất nhanh, hơn nữa còn là hoàng giả, hắn bị đánh chết biết tìm ai kêu oan?
- Dừng tay!
Bắc Huyền Minh hét to.
Hắn không thể không quát to, bọn thủ hạ bị đánh, nếu hắn làm chủ tử không lên tiếng, về sau còn có ai nguyện ý bán mạng thay hắn?
Lăng Hàn sẽ quan tâm hắn sao?
Ba ba ba, từng cái tát đánh xuống, hơn nữa Lăng Hàn còn kéo người nọ bức Bắc Huyền Minh, đôi mắt nhìn sang, nói rõ tiếp theo chính là ngươi.
- Thiểu lân!
Bắc Huyền Minh vội vàng kêu lên.
Hà Thiểu Lân gật gật đầu, hắn quay người lại và cười lạnh, nói:
- Vương giả tam trảm? Ha ha, ở trước mặt ta, ngươi chỉ là cái rắm mà thôi.
Vương giả cũng chỉ có thể cùng giai vô địch, mà hắn có ưu thế hơn một tiểu cảnh giới, lại là tứ trảm đỉnh phong ma luyện hơn trăm triệu năm, chiến lực mạnh không phải vương giả có thể so sánh.
Ngươi nói hắn có cảm giác ưu việt hay không?
Lăng Hàn kéo lê người nọ như chó chết đi về phía Hà Thiểu Lân, cũng không nói gì, trong mắt hắn đối phương chỉ là không khí, căn bản không cần để ý tới.
- Hung hăng càn quấy!
Hà Thiểu Lân hừ lạnh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666412/chuong-1984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.