Sau một phen thân mật, Lăng Hàn mới cùng Nữ Hoàng ra khỏi Hắc Tháp, kỳ thật lúc này có Thiên Phượng Thần Nữ trộn lẫn một cước, trong đó hoang đường và hương diễm không phải người ngoài hiểu được, dù sao có thể làm chân của Lăng Hàn mềm nhũn là được.
Ra khỏi Hắc Tháp, chỉ thấy cái kia động quật lại còn không có có mở cửa, lại để cho Lăng Hàn không khỏi có chút chột dạ.
- Yên tâm, ta cũng không thừa cơ đoạt bảo!
Nhu Yêu Nữ thở phì phì, tuy nhìn Nữ Hoàng uy nghiêm nhưng bộ dạng mị hoặc kinh người, liền biết rõ nàng vừa làm chuyện tốt với Lăng Hàn.
Điểm này làm nàng xấu hổ, các ngươi không biết còn có một người khác ở đây sao? Tuy không nhìn thấy nhưng có thể cảm giác gần ngay gang tấc, không biết xấu hổ sao?
Lăng Hàn mỉm cười, cho dù Nhu Yêu Nữ muốn đoạt bảo cũng không làm được, bởi vì Thiên Đạo Ngọc trải qua thổ chi bản nguyên rèn luyện trăm triệu năm mới diễn hóa thành, căn bản không phải một tứ trảm có thể thu.
Phải như Tử Hà Băng Vân, Lạc Trường Phong, có được thủ đoạn Tiên Vương, bằng không sẽ chịu chết,
Lăng Hàn chắc chắn sẽ không nói, hắn chỉ nhìn hang động, thầm nghĩ lúc này mới triền miên với Nữ Hoàng hơn một ngày nhưng lại có cảm giác như thời gian rất dài.
Quả nhiên, trong lòng có lo lắng không thả xuống được.
Nhìn bộ dạng thất thần của hắn, Nhu Yêu Nữ tức giận muốn nổ tung, đây quả thực là ô nhục lớn nhất đời nàng, thời điểm ở chung với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666408/chuong-1980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.