Lăng Hàn cười nhạt, nói:
- Đang êm đẹp tại sao ta phải mắng chửi ngươi làm gì chứ?
- Công tử...
Nữ tử áo trắng này trực tiếp quỳ xuống, cúi thấp người. Từ vị trí của Lăng Hàn có thể nhìn thấy một mảnh trắng bóc dưới cổ nàng, còn có hai bộ phận hở ra kia. Mặc dù chỉ lộ ra một chút xuân quang nhỏ nhưng cũng khiến cho người ta cảm thấy dư vị vô cùng, muốn nhìn thêm nữa...
Ha ha, không ngờ lại sử dụng mị thuật với hắn?
Lăng Hàn nhắm hai mắt lại, ngay cả một lời cũng không nói.
- Công tử, ta thực sự biết sai rồi.
Nữ tử áo trắng nhìn thấy thế biến sắc.
Trước đó, sau khi nàng trở về bẩm báo, bị Nhu yêu nữ quở trách một phen. Bảo nàng nhất định phải khách khí với Lăng Hàn, cũng mời người qua. Nhưng mà nàng vẫn không phục, cho rằng chỉ cần mình dùng mị thuật Lăng Hàn nhất định sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Lần này nàng đã biết mình đoán sai về Lăng Hàn, nàng sợ tới mức vội vàng dập đầu.
- Công tử đại nhân đại lượng tha cho nô gia một lần đi.
Phanh phanh phanh. Trán nàng không ngừng đập vào sàn nhà, thanh âm rất lớn.
Lăng Hàn ăn mềm không ăn cứng, đối phương đã cúi đầu nhận lỗi, hơn nữa trước đó cũng chỉ khinh bỉ hắn một chút mà thôi, cho nên hắn cũng không so đo nhiều với đối phương. Hắn vươn người đứng dậy, nói:
- Được rồi, đi gặp thánh nữ nhà ngươi một lần.
Phó Cao Vân không khỏi âm thầm giơ ngón tay cái với Lăng Hàn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666354/chuong-1926.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.