Lăng Hàn không có lưu tình, hắn đối với Đinh gia thực sự không có chút hảo cảm nào. Đây là một gia tộc thối nát từ trong gia ngoài, từ trên xuống dưới, là một gia tộc vô cùng ác độc.
Có lẽ ổ sơn tặc so với nơi này còn sạch sẽ hơn.
Hắn đối với sơn tặc có thể đại khai sát giới, vì sao ở đây lại không được cơ chứ?
Sáu người có bốn chết tại chỗ, còn có hai người cũng cách cái chết không xa, đang ở đằng kia rên hừ hừ, hít vào thì ít mà thở ra thì nhiều.
Lăng Hàn rút thần hồn của hai người trong đó xem xét, sau khi xem xong, sắc mặt càng trở nên âm lãnh.
Quả nhiên Đinh gia không có ai là tốt, ngay cả mấy hộ vệ giữ cửa cũng chuyên làm ác, ỷ vào thế lực đinh gia mà lấn nam hiếp nữ, không biết đã gây tai họa cho bao nhiêu người.
- Đại ác phải trừ, tiểu ác cũng tất trảm.
Lăng Hàn duỗi một ngón tay ra điểm một cái, lôi quang bổ ra, hóa thành một thanh chiến mâu, chém giết hai thủ vệ còn đang hấp hối kia.
Thượng thiên bất nhân vậy hắn sẽ thay trời hành đạo.
- Người nào dám cả gan tới Đinh gia ta quấy rối?
Chỉ nghe mấy tiếng quát chói tai vang lên, bảy người từ trong Đinh gia bay vọt ra, mỗi một người đều mang theo vẻ mặt giận dữ.
Đinh gia là một trong ba đại bá chủ của Thương Nguyệt thành, ai dám động vào bọn hắn cơ chứ?
- Không tốt, là ác tử kia.
- Lăng... Lăng Hàn giết tới tận cửa rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666317/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.