- Tới đây nghe một tiên khúc của ta.
Bạch y nhân này cười nói, làm lộ rõ hàm răng trắng như tuyết. Sợi tóc đen nhánh.
- Phải nghe hết thủ khúc này thì các ngươi mới được lấy dấu trên bàn đóng lên, nếu không kính xin trở về theo đường cũ.
Hóa ra còn có cửa ải thứ tư.
- còn có người muốn biểu diễn, vậy thì nghe một chút a.
Lăng Hàn nói với Nữ Hoàng.
Nữ Hoàng gật đầu, tựa vào trong ngực Lăng Hàn.
Người trẻ tuổi này nhìn thấy vậy hận tới mức ngứa răng, không ngờ lại ân ân ái ái trước mắt hắn, các ngươi đang khinh thường người độc thân như ta sao?
Hắn bình tĩnh lại, hai tay thoáng động, tiếng đàn lập tức vang lên, mỹ diệu vô cùng, khiến cho người ta trong lúc bất tri bất giác say mê, trầm mê vào trong đó.
Người trẻ tuổi này rất đắc ý, kỳ thực cũng không có cửa thứ tư, hắn cũng tâm huyết dâng trào cho nên mới tọa trấn ở đây, hắn muốn nhìn xem cái gọi là Vương giả kia có thể chống đỡ qua một tiên khúc của hắn hay không.
Trước mắt mới chỉ có hai người miễn cưỡng vượt qua kiểm tra, đây còn là hắn cố ý buông tay, nếu không một người cũng không có.
Thế nhưng hắn mới đánh vài cái, trên mặt lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc. Bởi vì Lăng Hàn và Nữ Hoàng, ánh mắt quá thanh tịnh, không có ai giống như là bị mê hoặc cả.
Định lực thật mạnh a.
Lăng Hàn cười noiS:
- Cao siêu quá ít người hiểu, không bằng ngươi nghe ta đánh một hồi a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666310/chuong-1882.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.