Lão giả này gọi là Hàn Lộ, đặt ở Hàn gia hoàn toàn không coi là cường giả đỉnh cấp. Thế nhưng ở đây hắn lại hoàn toàn xứng là cự phách.
Phốc.
Có người đột nhiên cười lên tiếng, hóa ra trên mông đít Hàn Lộ thiếu một tấm vải, làm lộ ra một khối thịt trắng bóc. Từ hình dáng kia có thể thấy được, xem ra là bị cắn. Kết hợp với đầu Đại Hắc Cẩu vừa rồi, dường như cũng không khó tưởng tượng ra được.
- Hàn Lộ bị chó cắn mới có thể một đường đuổi giết tới a.
Đường đường là Tứ Trảm lão tổ, có thể không tứ giận sao?
Hàn Lộ không để ý tới Đinh Sơn và Đinh Tùng, hắn đang tìm kiếm tung tích đầu Đại Hắc Cẩu kia. Thế nhưng đầu Đại Hắc Cẩu này lại giống như bốc hơi trong nhân gian, không ngờ ngay cả một đám khí tức cũng không nắm bắt được.
Trong tiếng hổ gầm, Đinh Hổ phá vỡ tường mà ra, hắn phẫn nộ tới mức muốn giết người. Không ngờ lại bị người ta đánh trước Tổ miếu nhà mình, chuyện này còn có thiên lý không?
Chỉ là sau khi hắn xông ra, hắn mới phát hiện ra người đánh mình chính là Hàn Lộ.
Lập tức, lửa giận của hắn tan thành mây khói, biểu hiện trên mặt thì xấu hổ vô cùng. Đối tượng hắn muốn nổi bão lại không chọc được, đây là một loại tâm tình như thế nào chứ?
- Lão đầu, không ngờ ngươi lại dám đánh người ở Đinh gia ta, ngươi chán sống rồi sao?
Đúng lúc này, một đạo thanh âm đột ngột vang lên.
Đó chính là Lăng Hàn.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666275/chuong-1846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.