Nên Đồng Kim Vân đến đây.
Đồng Kim Vân là cường giả Nhị Trảm, đủ sức trấn áp Long Cao Phi.
Nếu kéo tới quá rầm rộ là rất xem trọng Lăng Hàn.
Long Cao Phi chắp tay nói:
- Thì ra là Đồng đại nhân!
Trảm Trần có bốn cảnh, đó là sơn phong, sơn phong đỉnh khác nhau có địa vị hoàn toàn khác. Nên đừng nhìn hai người kém một tiểu cảnh giới, bàn về địa vị, thực lực thì cách biệt lớn kinh người.
Đồng Kim Vân âm trầm nói:
- Bớt nói nhảm đi, kêu ác tử Lăng Hàn đi ra!
Dám lừa Đồng gia bọn họ, ăn gan hùm rồi! Hôm nay Đồng Kim Vân quyết phải oanh giết Lăng Hàn, cho mọi người biết uy nghiêm của Đồng gia không thể xâm phạm.
Long Cao Phi tràn đầy tự tin mỉm cười nói:
- Lúc này Lăng Hàn đang cùng mọt vị khách quý, e rằng không tiện đi ra gặp đại nhân.
Hả?
Đồng Kim Vân trợn tròn mắt.
Nực cười, một tiểu tử Sáng Thế cảnh bình thường làm gì có khách quý? Nếu có khách quý thì lai lịch lớn hơn lão sao? Hèn gì dám thiết kế hãm hại Đồng gia bọn họ, tiểu tử này rất kiêu ngạo.
Không, không chỉ là ác tử kia kiêu ngạo, lão già này cũng vênh váo thật, không thì sao dạy ra loại tiểu bối này?
Đồng Kim Vân âm trầm hỏi, áp lực như núi:
- Ngươi đang qua loa với bổn tọa?
Đồng Kim Vân trừng mắt một cái có thể làm Sáng Thế cảnh nhũn chân, hoàn toàn đánh mất sức chiến đấu. Nhưng Long Cao Phi dù không đánh lại nhưng dù gì là cường giả Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666263/chuong-1834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.