Ngươi rất bất phàm.
Không phải Trương Tam hay Lý Tứ khen mà là đánh giá của vị cường giả Tam Trảm.
Lăng Hàn khiêm tốn nói:
- Tiền bối quá khen.
Mạo Đại cười bảo:
- Không cần khiêm tốn, khiêm tốn quá mức là kiêu ngạo.
Lăng Hàn cười nói:
- Đúng là vãn bối rất bất phàm, chưa gặp đối thủ trong cùng đẳng cấp.
Mạo Đại sửng sốt sau đó cười phá lên:
- Ha ha ha! Thú vị, rất thú vị.
Mạo Đại dừng cười:
- Ở trước mặt ta mà vẫn dõng dạc nói chuyện giống như ngươi cho đến nay chỉ có một người trẻ tuổi làm được.
Lăng Hàn nói:
- Đó là vì tiền bối bình dị gần gũi nên vãn bối mới dám nói thẳng.
Mạo Đại vươn tay điểm hướng Lăng Hàn:
- Vuốt mông ngựa giỏi, ta rất hưởng thụ.
Mạo Đại chắp tay sau lưng bước đi:
- Đi dạo với ta.
Lăng Hàn cất bước đi theo, đương nhiên sẽ không đi song song với Mạo Đại mà tụt sau một bước nhỏ.
Mạo Đại đột nhiên hỏi:
- Ngươi đến một ngàn ngàn vạn ngôi sao mới đột phá Sáng Thế cảnh đúng không?
Lăng Hàn do dự một chút mới đáp:
- Đúng vậy!
Mạo Đại đã bày ra thiện ý, hơn nữa giở trò khôn vặt trước mặt cường giả như vậy là không khôn ngoan.
Mạo Đại tạm dừng, sau đó bình tĩnh nói:
- Không ngờ Mạo Đại ta thật sự gặp một thiên tài tu ra Hằng Hà cực cảnh thật sự. Người trẻ tuổi, ta rút lại lời bình lúc trước, ngươi không phải rất bất phàm mà là siêu phàm!
Đánh giá này rất cao, siêu phàm, thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666242/chuong-1813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.