Nửa nén nhang sau bọn họ ra khỏi trận pháp, trước mắt là bình nguyên mênh mông nhưng vẫn trong lãnh địa của Nhạc tộc. Trập pháp thường để phòng ngừa bộ tộc hạ du nên chỗ này không có trận pháp bảo vệ. Đi lên chút nữa là ra khỏi lãnh địa Nhạc tộc, sẽ thấy bộ tộc khác bày ra trận pháp phòng ngừa Nhạc tộc.
Lăng Hàn ngừng lại cười nói với Tiểu Cốt:
- Lần này Tiểu Cốt biểu hiện rất giỏi.
- Hừ! Ai dám xông vào Nhạc tộc ta?
- Đạo hữu, ta chỉ muốn...
Lăng Hàn mới mở miệng đã thấy Tiểu Cốt hớn hở bắt chước lặp lại đối thoại của Lăng Hàn và người Nhạc tộc. Bốn người bật cười, chắc lúc trước Tiểu Cốt rất cố gắng kiềm nén, giờ thì sốt ruột muốn nhái giọng.
Tiểu Cốt lặp lại xong mờ mịt nhìn bốn người. Tại sao bọn họ cười?
Tiểu Cốt nghiêng đầu u ơ, cười khờ:
- Ô ư u!
Đi một ngày sau đằng trước xuất hiện một trận pháp.
Năm người cứng rắn xông vào, là lãnh địa của Đồng tộc. May mà cường giả giữ trận pháp không muốn đánh nhau, Lăng Hàn khách sáo nói mấy câu thì cường giả đó cho đi nhưng không hiền như người Nhạc tộc, không suy yếu uy lực trận pháp, coi như chưa từng thấy năm người. Bọn họ khá may mắn, chỉ cần khách sáo nói ngọt vào câu là được cho qua. Ai ngờ vào khu vực thượng du, ngay từ cửa thứ nhất đã gặp rắc rối.
Khi bọn họ vào trận pháp liền nghe tiếng quát nạt lạnh lùng:
- Cút!
Lăng Hàn nhướng mày, mới đụng mặt đã có thái độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666210/chuong-1781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.