Nhưng người đã đi mất, Lăng Hàn có lo cũng vô ích, chỉ hy vọng vị Thánh Nhân này bình yên. Nói sao thì Vô Tướng Thánh Nhân là Tiểu Thánh, miễn không một lòng muốn tử chiến thì dù là Thánh Vương cũng khó giữ lại.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên kiếp khủng bố, đây là Thánh Nhân kiếp, bước qua một bước này sẽ được thiên địa công nhận, từ ý nghĩa nào đó là làm việc đại biểu thiên địa, nên rất khó bước ra một bước này. May mà Thiên Phượng Thần Nữ được truyền thừa của ba vị Thánh Vương, sức chiến đấu hơn xa trước kia, dư sức đối kháng thiên kiếp.
Bán ngày sau, thiên kiếp tán đi, Thiên Phượng Thần Nữ đạp trên một kim quang đại đạo đi tới bên cạnh Lăng Hàn. Thiên Phượng Thần Nữ bị thương đôi chút nhưng toàn là vết trầy.
Chín Tiểu Thánh chắp tay nói với Thiên Phượng Thần Nữ:
- Chúc mừng đạo hữu!
Người ta đã thành tựu Thánh vị tức là ngang hàng với bọn họ.
Thiên Phượng Thần Nữ dè dặt gật đầu mỉm cười, nàng không kiều man như Nữ Hoàng, khá là khách sáo với người khác. Thiên Phượng Thần Nữ chim nhỏ nép vào người Lăng Hàn làm đám Thánh hâm mộ nhìn. Tự mình thành Thánh đã khó, huống gì muốn tìm bạn lữ cùng là Thánh Nhân.
Lăng Hàn đã định trước sẽ thành Thánh, phu thê đều là Thánh, rất hiếm thấy.
Nữ Hoàng lên tiếng:
- Lăng Hàn!
Biểu tình Lăng Hàn quái dị, chắc sẽ không trùng hợp vậy đi?
Lăng Hàn dùng thần thức hỏi:
- Nàng cũng muốn đột phá?
Nữ Hoàng gật đầu nói:
- Ừm!
Thật sự!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666176/chuong-1747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.