Lăng Hàn vươn ngón tay ra nhấn vào quả cầu ánh sáng, vô số phù văn lấp lánh trong thức hải, truyền dạy bí pháp mà ngôn ngữ không thể biểu đạt, đó là đại thần thông Bất Động Minh Vương Kim Thân.
Lôi Hỏa Đại Đế lên tiếng:
- Tiểu tử, làm theo bổn tọa đã dặn đặt bốn món thần vật quanh tượng đá.
Lăng Hàn làm theo, trong bụng thì liên lạc với Tiểu Tháp, nếu Lôi Hỏa Đại Đế đột nhiên làm khó dễ hắn sẽ mạo hiểm Hắc tháp bị Tiên Vương phát hiện mạnh mẽ đánh trả lại.
Không còn mạng sống thì bí mật có ý nghĩa gì?
Vèo!
Mắt trái tượng đá bắn ra lôi quang, ánh lửa thì bắn ra từ mắt phải. Tượng đá phát sáng, bốn món thần vật sừng chân long bay lơ lửng, ứng hòa với nhau rồi dung hợp lại.
Lôi quang, ánh lửa đan xen cực nóng, khiến Lăng Hàn không thể thấy rõ bên trong xảy ra chuyện gì.
Một lúc lâu sau ánh sáng vụt tắt, trước mặt Lăng Hàn xuất hiện một đứa nhỏ. Phỏng chừng hai, ba tuổi, người trần trụi trắng bóc.
Lăng Hàn bị sét đánh, thứ này chẳng lẽ là Lôi Hỏa Đại Đế?
- Tiểu tử thối nhìn cái gì, mau lấy đồ đưa cho bổn tọa!
Quả nhiên đứa nhóc phát ra giọng người trưởng thành:
- Ha ha, bao nhiêu năm rồi, cuối cùng bổn tọa có thể nói chuyện bằng miệng, sướng!
Lăng Hàn ném bộ đồ cho Lôi Hỏa Đại Đế:
- Lẽ nào tiền bối bị thương nặng luôn ở đây tu dương?
- Bị ngươi đoán ra rồi.
Lôi Hỏa Đại Đế khẽ thở dài:
- Năm xưa bổn tọa thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666174/chuong-1745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.