- A!
Hắn kêu thảm thiết, bị xé rơi mất một cánh tay.
- Ngộ!
Hắn kêu rên, ngực có thêm một lỗ thủng to.
- Hí!
Hắn cau mày, trên lưng đã trúng một chưởng, ngay cả trái tim cũng phá nát.
Nhưng sức sống của Thánh Nhân thực quá ngoan cường, dù như vậy hắn còn có thể chiến đấu, thậm chí sức chiến đấu không có chịu đến bao nhiêu ảnh hưởng. Đạt đến độ cao như vậy, trọng yếu chính là vận dụng quy tắc thiên địa, chỉ cần thần hồn của hắn bất diệt, sức chiến đấu có thể duy trì ở trạng thái đỉnh cao.
Nhưng mà, thần hồn là thành lập ở trên nhục thể, không có thể xác, thần hồn cũng thành lục bình không rễ, vì lẽ đó chỉ cần đánh nát thân thể của Hồ Anh Mộc, thần hồn của hắn liền lộ ra ngoài, vậy giết liền đơn giản.
Nhưng vào lúc này, khí thế trên người Lăng Hàn đột nhiên rơi xuống.
Hồ Anh Mộc đầu tiên là sững sờ, sau đó đại hỉ, Thánh Vương tinh huyết trên người Lăng Hàn muốn tiêu hao hết.
Hắn chỉ cần kiên trì một hồi nữa, liền có thể vượt qua cửa ải khó.
- Ha ha ha ha!
Hắn cười lớn.
- Chỉ là Hằng Hà Cảnh cũng muốn giết Thánh, ngươi mơ mộng quá rồi!
Đây chính là Thánh Nhân, cho dù Lăng Hàn nắm giữ một giọt Thánh Vương tinh huyết cũng không cách nào tàn sát một tên Thánh Nhân, quá khó giết.
- Thật sao?
Lăng Hàn cười gằn, lấy ra Tiên Ma Kiếm, phốc, cắm vào trong cơ thể của Hồ Anh Mộc.
- Ngươi chỉ là dựa vào một giọt Thánh Vương tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666076/chuong-1647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.