Vẫn là kho báu dưới lòng đất, vẫn là cái muốt vuốt to cắm vào kia, toả ra hàn quang.
Hai người cẩn thận từng li từng tí rời đi, Nữ Hoàng Đại Nhân có chút vất vả, nhưng có viên gạch ở tay, vượt qua cũng tạm được. Bọn họ ở trên đỉnh ngọn núi phóng tầm mắt tới, nơi này tổng cộng có mười bốn ngọn núi, trên mỗi ngọn núi đều có một cung điện.
Dựa theo suy tính, mười ba cung điện còn lại phân biệt là nơi ở của Khai Vân Vương cùng Thập Nhị Tướng.
- Đi, càn quét đi!
Lăng Hàn tự tin tràn đầy, hiện tại hắn có thêm một tấm Thánh Nhân pháp chỉ, còn có một giọt Thánh Vương tinh huyết, sức lực mười phần.
Đối phó mấy Hằng Hà Cảnh đương nhiên không cần dùng đến Thánh Vương tinh huyết, kia là tiêu hao phẩm, nhất định phải dùng ở đối phó cá lớn, bởi vậy, hắn nhiều lắm là lấy ra tấm Thánh Nhân pháp chỉ kia, ngược lại uy lực cũng giảm gần đủ rồi, hắn cách chiến lực như vậy cũng không xa, dùng không tiếc.
- Ồ!
Bọn họ lên một ngọn núi, bậc thang nơi này cũng là Thần Thiết lát thành, nhưng không phải cấp mười sáu, mà là cấp mười lăm. Đây là đỉnh núi của Khai Vân Vương, so với ngọn núi chính yếu hơn một chút.
Thu!
Lăng Hàn không chút khách khí, một đường cạy lên đỉnh núi.
Trong lúc này mấy người Hồ Xán cũng nhìn thấy bọn họ rời đi ngọn núi chính, nhưng không có chạy tới đánh nhau.
- Đúng rồi, bọn họ không vội ra tay, là cố ý để chúng ta thu thập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/666048/chuong-1620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.