Trước liền nói, Lăng Hàn cùng lão giả này chênh lệch tới mười lăm tinh, trên đời này làm sao có khả năng có thiên tài như vậy?
Nhưng sự thực là, Lăng Hàn thật hóa giải một đòn kia.
- Có chút ý tứ!
Ánh mắt của Trụ Thiên Hoàng sáng ngời.
- Ha ha.
Bích Lạc Hoàng cũng lộ ra vẻ kinh ngạc, năm ngón tay hơi co rúm, đây là hắn nôn nóng muốn ra tay.
- Tiểu tử ngươi rất tốt!
lão giả cũng tán thán một tiếng, tuy đòn đánh này hắn không hề sử dụng toàn lực, nhưng hắn là tu vi gì? Hắn càng thêm hiếu kỳ với Lăng Hàn, muốn nói trên người Lăng Hàn không có cất giấu bí mật kinh thiên, chém đầu hắn hắn cũng không tin a.
Hắn lại ra tay, lần này, uy thế tăng vọt gấp mười lần!
Lăng Hàn giết ra ngoài, vẫn phát động Tuế Nguyệt Thiên Thu, nhưng lần này, cho dù là Tuế Nguyệt Thiên Thu cũng không cách nào hoàn toàn hóa giải công kích, dư lực xung kích, hắn bị đẩy lui, hừng hực đằng, liền lùi lại hơn mười bước.
Mắt thấy lui thêm bước nữa liền đụng vào trên cửa đá, Lăng Hàn đột nhiên cắn răng, chân phải nặng nề giẫm xuống mặt đất, oành, chân của hắn đánh tan mặt đất, vững vàng ổn định thân hình.
Có thể thuận thế tá lực, lấy thể phách của hắn hoàn toàn là không cần chịu thiệt, nhưng hắn nhất định phải gánh, vậy thì để trong cơ thể hắn sôi trào, không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng lông mày của hắn cũng không nhăn một cái, ngạo nhiên mà đứng, thân hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665931/chuong-1503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.