Mắt thấy chiêu kiếm này đã cắt đến gáy của Hàn Tâm Nghiên, bọn họ không khỏi mắt tối sầm, chết mặc dù là Hàn Tâm Nghiên, nhưng bọn họ cũng sẽ không có ngày sống dễ chịu.
Hàn Tâm Nghiên nhắm hai mắt lại, ở trước khi chết, nàng không muốn nhìn bốn người xấu xí này mà đi.
Đùng!
Trường kiếm hạ xuống, nhưng không hề chém lên cổ của Hàn Tâm Nghiên, một bàn tay lớn đúng lúc duỗi ra, nắm chặt thân kiếm. Đây chính là thần binh cấp tám, nhưng nắm ở trong bàn tay lớn kia lại không có chút tác dụng.
Chính là Lăng Hàn!
Trước đó hắn tiến vào Hắc Tháp tìm hiểu, phòng ốc nện xuống tự nhiên không thể kinh động hắn, vẫn là Tiểu Tháp nhắc nhở, hắn mới đúng lúc xuất hiện, giải tử cục của Hàn Tâm Nghiên.
- Ngươi, sao hiện tại ngươi mới đi ra!
Hàn Tâm Nghiên mở mắt, thời điểm nhìn thấy Lăng Hàn, nước mắt không hăng hái mà chảy ra.
Nàng chịu oan ức bao lớn, ngươi biết không?
Vẻ mặt Lăng Hàn lạnh lùng, gật gù nói:
- Xin lỗi!
Hắn cởi áo khoác xuống khoác lên người Hàn Tâm Nghiên, sau đó nhìn về phía bốn người Lâm Tuyết Phong, ánh mắt lạnh đến khiến người ta có thể đông lại.
Hắn đối với Hàn Tâm Nghiên cũng không có tình cảm đặc thù gì, chỉ là bằng hữu bình thường. Nhưng nếu là bằng hữu của hắn, vậy liền không phải ai cũng có thể nhục nhã.
- Ngươi là ai?
Cô gái của Hoành Vân chi mạch kia khinh thường nói, Lăng Hàn thu lại khí tức, nàng đương nhiên không thể nhìn ra thực lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665878/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.