Lăng Hàn không có ngớ ngẩn đến đi hỏi đối phương, nếu không bình dấm chua này phỏng chừng lại lật trời nữa.
Bọn họ rời hẻm nhỏ, tiếp tục đi tới phòng đấu giá, không lâu sau, phòng đấu giá đã ở trước mắt.
- Khổ thiếu, đến rồi! Đến rồi!
Ngoài cửa lớn của phòng đấu giá, Tư Đồ Lâm nhìn xung quanh, nhìn thấy Lăng Hàn cùng Thiên Phượng Thần Nữ sóng vai đi tới, hắn không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Khà khà, chờ chịu chết đi!
Đáng tiếc, tiểu tử cướp nữ nhân của hắn lại không có mặt!
Triệu Khổ theo ngón tay của hắn nhìn lại, lập tức lộ ra vẻ kinh diễm, nhưng chỉ trong nháy mắt mà thôi, kinh diễm lập tức biến thành kinh hãi.
Hắn tự nhiên nhớ Thiên Phượng Thần Nữ.
Quả nhiên, ánh mắt của hắn hơi lách qua, liền nhìn thấy Lăng Hàn, hàn khí trong lòng nhất thời lan tràn gấp trăm lần, cả người sắp muốn đông cứng.
- Khổ thiếu, cô nàng này không tệ chứ?
Nhưng Tư Đồ Lâm còn không ý thức được chút nào, ở một bên dương dương tự đắc nói.
- Cái gì không tệ?
Lăng Hàn đã đến gần, từ tốn nói.
Tư Đồ Lâm tự nhiên nguyện làm lính hầu, hắn đứng trên bậc thang, trên cao nhìn xuống, chỉ vào Lăng Hàn nói:
- Khổ thiếu coi trọng bạn gái của ngươi! Ngươi rất may mắn, còn không mau đưa bạn gái lên, nói không chắc có thể được Khổ thiếu trọng dụng.
Cái này tự nhiên là từng từ đâm thẳng vào tim gan, dâng nữ nhân của mình lên, còn phải làm chó săn cho người, có may mắn như vậy sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665866/chuong-1438.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.