- Ngươi…
Triệu Khổ không khỏi giận dữ.
Hắn tự nhiên không phải lưu ý tính mạng của người Địa Long Tông, mà là bị Lăng Hàn không nhìn!
Lại dám không nhìn hắn?
Triệu Khổ nổi giận gầm lên một tiếng, miệng mở rộng, phun ra một thanh tiểu kiếm, nhưng đón gió liền dài, hóa thành thanh phong ba thước, bị hắn nắm trong tay, nhắm Lăng Hàn hư chém một kiếm, nhất thời, ánh kiếm tuôn ra, hóa thành một con đại xà màu đen, mở miệng rộng cắn tới Lăng Hàn.
Lăng Hàn xoay người đấm lại, oành, đánh lên đầu của đại xà màu đen, thần quang phun trào, con đại xà này nhất thời đổ nát.
- Ngươi ngăn cản không được ta!
Lăng Hàn tiếp tục ra tay đánh giết đệ tử của Địa Long Tông, đây là mục đích chuyến này của hắn, tự nhiên không thể bởi vì có thêm Triệu Khổ liền từ bỏ.
- Chạy mau!
- Vận chuyển đại trận, mời Tổ Khí ra!
Người của Địa Long Tông cũng kinh hãi, không nghĩ tới Lăng Hàn lại gan to bằng trời như vậy, rõ ràng Triệu Khổ đã nhúng tay, hắn còn dám không kiêng kị ra tay, đây là hung hăng cỡ nào?
Cũng may bất kể là đại trận hộ sơn hay Tổ Khí, đã sớm thủ thế chờ đợi, chỉ là bị Lăng Hàn giết trở tay không kịp, mới chưa kịp vận chuyển.
Vù, toàn bộ đầm lầy phát sáng, đại trận đã vận chuyển, mà Tổ Khí cũng bị kích hoạt, một Địa Long to lớn hiện lên ở trên bầu trời, không mắt không mũi không tai, nhìn qua buồn nôn không nói ra được.
Lăng Hàn không sợ, oành oành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665857/chuong-1429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.