Điều này làm cho rất nhiều người không nói gì, người ta không chỉ bản thân trâu bò, thậm chí ngay cả thủ hạ cũng mạnh đến nỗi nghịch thiên.
Vân Nữ cũng đi vào hẻm núi, biểu hiện ung dung, dịu dàng như tiên.
Ngược lại là Tả Toàn có chút vất vả, hiển nhiên, từ hẻm núi này bắt đầu, cảnh giới vượt qua Nhật Nguyệt Cảnh liền không có ý nghĩa, nhìn chỉ là ở Sơn Hà Cảnh tu luyện như thế nào, có đạt đến Cực Cảnh hay không, lại ở Cực Cảnh đi được bao xa.
Tả Toàn là Tinh Thần Cảnh không sai, nhưng có bước vào Cực Cảnh hay không là một vấn đề, coi như bước vào, phỏng chừng cũng chỉ tu đến tiền kỳ, nếu không cũng không đến nỗi kém Vân Nữ nhiều như vậy.
Bên Minh Giới đương nhiên cũng có thiên tài cấp bậc Vương giả, Lăng Hàn liền nhìn thấy một nam tử, trên đỉnh đầu có một vòng mặt trời đỏ, toả ra khí thế đáng sợ, một bước hạ xuống phảng phất Càn Khôn đổ nát, chỉ nhìn hắn vài lần mà thôi, liền để người muốn thổ huyết.
Lăng Hàn nhìn về phía Vô Diện, tuy Vô Diện không có “mặt”, nhưng vẫn có thể cảm giác được, hắn lộ ra kiêng kỵ mãnh liệt.
- Người này không chỉ bước vào Tinh Thần Cảnh, hơn nữa các cảnh giới trước tất nhiên đều tu đến hoàn mỹ, thậm chí còn có năng lực khác, đánh nhau cùng cấp, là đối thủ vô cùng tốt!
Nhưng Vô Diện lập tức trở nên hưng phấn.
- Xích Hoang Cực!
- Xích Hoang Cực!
- Xích Hoang Cực!
Trong đoàn người của Minh Giới vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665800/chuong-1372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.