Thủy Nhạn Ngọc đã sợ ngây người, vị cô nương này cũng quá hào phóng đi.
- Biểu tình của các ngươi thật kỳ quái, lẽ nào cho rằng nam nữ ân ái, nữ nhân chính là có hại?
Mạnh Vi xuy một tiếng.
- Lão nương thoải mái là đủ rồi, cũng sẽ không có thai, làm xong phủi mông một cái ly khai, ai cũng không nợ ai.
Này có chút đạo lý, bất quá ở dưới điều kiện tiên quyết mỹ nữ trở thành một loại tài nguyên, thế nhân còn sẽ truyền thống cho rằng ở lúc nam nữ hoan hảo, nhất định là nam nhân chiếm tiện nghi, nữ nhân có hại.
Lăng Hàn sẽ không đi đánh giá tác phong hành sự của người khác, chỉ cần không liên quan đến hắn là được. Hắn nói:
- Mạnh đội trưởng đi tìm huynh đệ của mình nói chuyện này đi.
- Thiết, thỏ không ăn cỏ gần hang.
Mạnh Vi khoát tay áo.
- Lão nương lên nam nhân, chỉ là người xa lạ, ngày sau cũng sẽ không tái kiến. Vậy huynh đệ làm sao có thể lên, lên rồi ngày sau còn làm sao giữ ở bên người?
Khóe miệng của Lăng Hàn co quắp, hắn thật đúng là lần đầu gặp phải nữ nhân như vậy, để hắn không biết nên nói cái gì.
- Uy, muốn nhìn tiền vốn của lão nương một chút sao?
Mạnh Vi nói, tay giơ lên, áo choàng trên người lập tức rơi xuống, hiện ra một thân thể nóng bỏng.
Đỉnh núi cao vót, tiểu phúc bằng phẳng, cái mông căng kinh người, còn có hai chân dài thẳng tắp, đây thật là một thân thể tràn ngập mê hoặc. Bất quá, trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665662/chuong-1232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.