Những con sâu này có tốc độ kinh người, hơn nữa răng cứng, nếu lực phòng ngự cũng nghịch thiên mà nói, vậy Thượng Thiên cũng quá không công bình đi.
Thủy Nhạn Ngọc biết tính cách của Lăng Hàn, quyết định sự tình không có khả năng đơn giản cải biến, liền không thể làm gì khác hơn là gật đầu nói:
- Cẩn thận! Cẩn thận! Cẩn thận!
Nàng liên tục nói ba lần cẩn thận, vẻ thân thiết tràn đầy.
- Ta sẽ cẩn thận!
Lăng Hàn gật đầu.
- Ngươi còn không có sinh Hầu Tử cho ta, ta làm sao bỏ được đi chết?
- Đi, đi tìm chết đi!
Thủy Nhạn Ngọc nhất thời biến sắc, nhịn không được hai tay đẩy, Lăng Hàn liền lảo đảo xông ra ngoài.
Da mặt nàng quá mỏng, ngay cả lúc chỉ hai người cũng chịu không nổi Lăng Hàn đùa giỡn, huống chi ở đây còn có hai ngoại nhân?
Hồ Phỉ Vân nhất thời lộ ra vẻ hứng thú, chẳng lẽ hai người này có "gian tình"? Mà Tu La Ma Đế thì quỳ rạp trên mặt đất học chó sủa, dùng một cái móng vuốt che mắt, sợ bị diệt khẩu.
Lăng Hàn liền xông ra ngoài, sau khi đi mấy bước, ông, gò núi lập tức có cảm ứng, mây đen tái hiện.
- Cũng không tin các ngươi đao thương bất nhập, nước lửa bất xâm!
Lăng Hàn hừ một tiếng, tâm niệm chuyển động, cả người lập tức tuôn ra hỏa diễm hừng hực, có thần văn đan vào.
- Chi!
Hỏa diễm bay lượn, mây đen lập tức rối loạn, như con ruồi không đầu, tán thành rất nhiều đám.
Trước là một đoàn mây đen, hiện tại là như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665658/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.