Lăng Hàn biết bọn họ đã nhìn thấu, nên không có giấu diếm, tin tưởng bọn hắn sẽ không nói lung tung, cười nói:
- Mấy vị, từ biệt hơn hai năm, đều tốt cả chứ?
Bọn người Thiệu Tư Tư động dung, dựa vào, thực sự là tên này!
- Ta đoán là ngươi, nhưng lại không quá tin tưởng, dù sao hai năm trước ngươi bất quá là Đại cực vị a.
Tô Kinh cảm khái nói.
- Qua chút thời gian như vậy, ngươi ở cảnh giới đã vượt chúng ta, quả thực không thể tin tưởng.
- Vận khí, vận khí!
Lăng Hàn nói.
- Dựa vào, còn trang bức, thực sự là không nể tình a!
- Kéo đi uống rượu, không chuốc say hắn quyết không về!
- Đúng, nhất định phải quá chén!
Bọn họ kéo Lăng Hàn, Vũ Hoàng cùng Đinh Bình tự nhiên cũng đi theo, mọi người cùng nhau đi uống rượu. Để Lăng Hàn ngoài ý muốn là, Hạ Vô Khuyết cũng theo, làm hắn có chút cảm thán, trước đây bọn họ còn từng là địch nhân, không nghĩ tới thái độ của tên này chuyển biến lớn như vậy.
Dưới Lẫm Thiên Tông có một trấn nhỏ, tửu lâu gì đó mọi thứ đều có, chúng nhân thuê một bao sương, tiếp đó chè chén.
Nói đến Bí Cảnh, ở đây lại có rất nhiều người biết.
- Ngươi nói, chắc là Hoàng Tuyền Bí Cảnh đi.
Thiệu Tư Tư gật đầu.
- Đó là một Viễn Cổ Bí Cảnh, hơn nữa còn là Tam Nguyên Thượng Nhân phá vỡ cấm chế tầng ngoài, bằng không căn bản không có người có thể vào.
- Bất quá, dù cho Tam Nguyên Thượng Nhân cũng không thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665647/chuong-1217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.