Hiển nhiên, ở trên thể phách, Lăng Hàn toàn thắng!
Khóe miệng của Ngô Triết co quắp, chỉ cảm thấy bất khả tư nghị.
Thần hồn tên này vững chắc đến dọa người, nhưng bây giờ mới phát hiện, thể phách cũng là cấp bậc biến thái.
Làm sao có thể có quái vật như vậy?
Chúng nhân cũng hoảng sợ!
Dưới tình huống chiến lực toàn bộ khai hỏa, Ngô Triết cư nhiên bị thương.
Này ai có thể nghĩ tới?
Thân thể mềm mại của Càn Thi Vân run rẩy, nàng cuối cùng biết mình sai trầm trọng đến cỡ nào, chọc tới một yêu nghiệt rồi.
Người này chỉ cần không chết, ngày sau thành tựu chắc chắn vang dội cổ kim!
Lăng Hàn cười nhạt nói:
- Ngô sư đệ, còn không nhận thua sao?
Sắc mặt của Ngô Triết tái xanh, trong ánh mắt tất cả đều là sát khí.
Đây không phải là khinh người quá đáng sao?
Hắn chính là một trong sáu Vương giả, ai không cho hắn mặt mũi, ngươi mới vừa vào tông liền hung hăng, này thật được sao?
- Hàn Lâm, ngươi quá đáng!
Ngô Triết cắn răng nói.
Tuy hắn còn có mấy lá bài tẩy, nhưng nghĩ tới thể phách kinh khủng của đối phương, trong lòng hắn liền chột dạ, dù tế xuất con bài chưa lật, có thể làm gì được đối phương sao? Còn nữa, đây chỉ là luận bàn, nhưng có chút con bài chưa lật của hắn là loại hình tiêu hao, dùng sẽ hết, hắn cũng luyến tiếc a.
Bởi vậy, hắn hy vọng Lăng Hàn có thể thấy tốt thì thu, không nên nháo đến quá mức.
- Kêu một tiếng sư huynh, ta tự nhiên sẽ nhường ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665640/chuong-1210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.