Có điều, hắn thật mạnh mẽ, vô cùng mạnh mẽ.
Tu ra tòa Sơn Hà thứ năm, là cực cảnh a, vô số đạo kim quang từ trên trời giáng xuống, hóa thành từng lưỡi kiếm, chém xuống Lăng Hàn.
Lăng Hàn đưa tay phải ra, kết thành một đạo bình phong ở trên đỉnh đầu, nguyên lực khủng bố sôi trào, tỏa ra khí tức không kém Ngô Triết chút nào.
Oành oành oành oành!
Kim kiếm bắn rơi, nhưng không có một đạo có thể đột phá nguyên lực của Lăng Hàn phong tỏa, mà lúc này, Ngô Triết đã nhào tới, một quyền nện xuống, như một hành tinh khổng lồ rơi rụng, làm thiên địa ảm đạm phai mờ.
Lăng Hàn nổi lên lòng háo thắng, tương tự ngưng tụ một quyền, nghênh tiếp về phía đối phương.
Oành!
Hai nắm đấm va vào nhau, nhất thời bùng lên ánh sáng chói mắt, một làn sóng trùng kích đẩy ra, mọi người vừa mới ngồi trở lại lần thứ hai bị đánh bay, lần này càng thảm hại hơn, dồn dập rơi xuống khỏi ngọn núi.
Cũng may, ngọn núi này không dốc, bởi vậy bọn họ chỉ ngã một đoạn liền rơi xuống đất.
Ngô Triết cùng Lăng Hàn đối đầu còn chưa kết thúc, song phương đều bắn ra lực lượng, muốn oanh bại đối phương.
Xì xì xì, lực lượng vô tận lấy hình thức ánh sáng xuất hiện, không ngừng kích bắn, thanh âm như sấm dậy.
Oành!
Rốt cục, thân hình của hai người đều run lên, kết thúc đối đầu, Ngô Triết bị bắn ra ngoài, vươn mình một cái liền vững vàng rơi xuống đất, mà Lăng Hàn chỉ hơi lui về phía sau bảy bước liền đứng vững.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665638/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.