Thời gian không chính xác a!
- Đến!
Lăng Hàn nắm tay nhỏ của nữ hoàng, chạy về phía trước.
Loạn Tinh nữ hoàng nhất thời tức giận, tên này nắm tay của mình nắm tới ghiền đúng không? Nàng vung một cái, muốn đánh văng Lăng Hàn ra, nhưng phát hiện mình lại đánh không lại sức lực của Lăng Hàn, không khỏi ngơ ngác.
Tu vi của nàng rõ ràng vẫn còn, một chút cũng không có suy yếu, nhưng lại không thể tránh thoát một Sơn Hà Cảnh nho nhỏ, làm sao có khả năng?
- Ngươi…
Nàng cực kỳ khiếp sợ.
- Hoan nghênh đi tới thế giới của ta!
Lăng Hàn cười to.
- Ở đây, ta mới là Vương duy nhất!
- Hừ!
Tiểu Tháp hiện lên, phát ra thanh âm bất mãn.
Khóe miệng của Lăng Hàn co giật, thở dài nói:
- Đương nhiên còn có khí linh của cái Thần khí này, nó không để chủ nhân như ta ở trong mắt.
- Thực không tiện.
Tiểu Tháp không hề có thành ý nói.
Loạn Tinh nữ hoàng trợn mắt ngoác mồm, cái này là Thần khí gì a, trâu bò như thế, lại để thực lực của Lăng Hàn ngự trị trên nàng! Còn có, tại sao khí linh kia nhân tính hóa như vậy, hoàn toàn không giống khí linh bình thường, lạnh như băng, chỉ tuần hoàn theo quy luật nào đó.
Ở dưới Lăng Hàn dẫn dắt, rất nhanh bọn họ đi tới dưới Luân Hồi Thụ.
- Ồ!
Vô Tương Thánh Nhân là người thứ nhất phát hiện bọn họ, hắn nhìn Loạn Tinh nữ hoàng, lộ ra vẻ nghi hoặc.
- Ngươi và nữ oa nhi lúc trước có chút giống, nhưng rõ ràng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665625/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.