Đúng lúc này, hắn nhìn thấy Lăng Hàn vượt qua mình.
- Phốc!
Hắn phun ra một ngụm máu, lần này là bị tức giận công tâm.
Phế vật ở trong mắt hắn lại vượt qua hắn, để lòng tự ái của hắn không thể tiếp thu.
- Hừ!
Trong ánh mắt của hắn có sát khí, muốn ra tay với Lăng Hàn, nhưng nơi này nhiều khôi lỗi như vậy, nào có cơ hội để hắn xuất thủ, trước mắt lập tức tối sầm lại, vô số khôi lỗi đã đánh tới.
Hắn đương nhiên không cách nào ra tay, chỉ có thể chống đỡ, cũng giết ra bên cạnh.
Lăng Hàn quay đầu lại nhìn, tuy Hạ Vô Khuyết không thể ra tay, nhưng hắn có thể cảm ứng được sát khí của đối phương, điều này làm cho hắn xem thường, thiên tài ánh mắt thiển cẩn như vậy, thành tựu có hạn.
Hắn lập tức thu hồi ánh mắt, đặt tất cả lực chú ý vào trong chiến đấu.
Đến một bước này, hắn không muốn từ bỏ.
Hắn phát động thần văn trọng lực ảnh hưởng những khôi lỗi kia, giảm thiểu bản thân trúng công kích, sau đó toàn lực lao nhanh.
Cái này rất có hiệu quả, dù sao những khôi lỗi này đều là công mạnh thủ yếu, lực lượng ở Đại viên mãn sơ kỳ là nhược điểm lớn nhất, bị Lăng Hàn nắm lấy, giúp đỡ rất nhiều.
- Này này này, cứ theo đà này, hắn thật có khả năng xông qua thạch trận.
- Chỉ còn lại hai phần mười.
Mọi người khiếp sợ, ngay cả những thiên tài như Hạ Vô Khuyết cũng không thể hoàn thành, lại có khả năng bị một Đại cực vị nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665577/chuong-1147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.