Triệu Luân suy nghĩ một chút, nhưng kiên định lắc đầu nói:
- Không, tiếp tục theo kế hoạch hành sự! Ngược lại buổi tối sẽ phát động đánh lén, đến lúc đó đại quân đồng thời giết qua, hiện tại căn bản không thể trở về bẩm báo.
Đây là lần đầu tiên hắn mang binh, sao có thể nửa chừng bỏ dở? Hơn nữa, hắn hận Lăng Hàn thấu xương, thật vất vả đạt được cơ hội tốt như vậy, làm sao có thể bỏ qua?
Bọn họ án binh bất động, chờ tới lúc buổi tối lại xuất kích.
Thời gian trôi qua rất nhanh, khi ánh trăng lên cao, bọn họ lặng yên hành động, bước về doanh trại của Kim Sư Quốc.
Bọn họ là một tiểu đội, chỉ có một cao thủ Nhật Nguyệt Cảnh, tự nhiên sẽ không trông cậy vào tạo thành phá hư lớn bực nào. Mục tiêu của bọn họ là dẫn phát quân đội của Kim Sư Quốc hỗn loạn, từ đó để đại quân của Đông Vũ Quốc có thể thong dong độ giang.
Chỉ cần nắm quyền khống chế Nộ Giang, vậy thì đồng nghĩa với thổi lên kèn lệnh phản công, bằng không có nơi hiểm yếu này tồn tại, đối với phương nào mà nói đều là dễ thủ khó công.
Dưới đêm tối, đội ngũ nghìn người như u linh, tới gần quân doanh của Kim Sư Quốc.
Dù là buổi tối, nhưng ở đây cũng sáng rực, cây đuốc to lớn quay chung quanh doanh trại.
Bất quá, đội đột kích đánh cũng chỉ là một cái xuất kỳ bất ý, muốn dao động trận tuyến của đội quân này mà thôi.
- Giết!
Triệu Luân ra lệnh một tiếng, nhất thời, toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665530/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.