Nhưng thế gian thật có thiên tài Thập Tinh sao, vừa nãy sức chiến đấu của Lăng Hàn tuyệt đối không có đạt đến tầng thứ này!
Kỳ quái! Quá quái lạ!
- Cục gạch trong tay tiểu tử kia!
Cuối cùng có người nhìn ra đầu mối, bằng không ở dưới tình huống nguy hiểm như vậy, Lăng Hàn lấy ra một cục gạch làm gì? Nhưng đó là gạch gì, rõ ràng không có thần văn lấp lóe, hẳn không phải Thần khí a, nhưng có thể hóa giải công kích của chuẩn Nhật Nguyệt Cảnh.
- Ha ha ha ha, đầu gỗ quả nhiên thắng!
Lệ Vi Vi vỗ tay cười nói.
Sa Nguyên cũng hết sức kinh ngạc nói:
- Quá khó mà tin nổi, đây cũng có thể thắng? Quái lạ, quái lạ, quá quái lạ!
Triệu Luân choáng váng.
Vì trận chiến này, hắn tiêu ròng rã bốn mươi vạn Chân Nguyên Thạch, vừa nãy càng nói hùng hồn, nhưng hiện thực lại nặng nề đánh hắn một bạt tai.
Lăng Hàn không chỉ không chết, hơn nữa giết ngược Ngô Tư Nhân!
Mất mặt còn mất tiền!
- Triệu Luân, trước kia ngươi nói cái gì ấy nhỉ?
Lệ Vi Vi cười hì hì nói, nàng cho tới bây giờ không phải loại giúp mọi người làm điều tốt, nếu chiếm thượng phong, sẽ nhân lúc thắng truy kích.
Sắc mặt của Triệu Luân tái xanh, tuy hắn là con trai của Đại Tướng quân, nhưng bốn mươi vạn Chân Nguyên Thạch cũng không phải một con số nhỏ, để hắn đau lòng đến cực điểm. Hiện tại lại bị Lệ Vi Vi trêu chọc, tâm tình của hắn tệ thế nào có thể tưởng tượng được.
- Đi!
Trên mặt hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665522/chuong-1092.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.