- Dương đại nhân, ngươi có nghe nói qua hòn đảo này chưa?
Lăng Hàn hỏi.
Dương Thiết Thành kinh ngạc, hắn chậm rãi lắc đầu nói:
- Xấu hổ, tuy Dương gia được xưng bá chủ của Tinh Thần Hải, nhưng cũng không biết còn có một hòn đảo như thế tồn tại.
Quả nhiên, ngay cả Dương gia cũng không biết.
Tất cả mọi người trầm mặc, trong chớp mắt hòn đảo này bịt kín thần bí. Mà thần bí mặc dù sẽ khiến người ta hiếu kỳ, nhưng cũng tương tự đại biểu cho nguy hiểm không biết.
Lăng Hàn chặt đứt một cây đại thụ, sau đó ném vào hố sâu này.
Vèo, đại thụ hạ xuống, rất nhanh đã biến thành một điểm đen nhỏ, sau đó bị hắc ám trong hố sâu nuốt chửng, không nhìn thấy chút hình bóng, mà rất lâu sau đó cũng không có truyền đến tiếng va chạm.
- Phía dưới này không có liên thông với Đại Hải.
Lăng Hàn nói.
Tất cả mọi người gật đầu, tuy dọc theo đường đi bọn họ có leo núi, nhưng mặt biển tuyệt không thấp như thế, đã sớm nên có âm thanh cây cối va vào hải lý truyền đến.
Nếu như tương thông với biển, như vậy tiến vào bên trong tìm tòi, còn có thể tìm được đường nối tiến vào Đại Hải dưới nước, sau đó lại nghĩ cách lên bờ. Nhưng tình huống bây giờ, sâu như vậy ai dám xuống, quá đáng sợ.
Lăng Hàn phát động Chân Thị Chi Nhãn, nhưng vô dụng, tương tự nhìn không thấy đáy.
- Ồ!
Dương Thiết Thành lộ ra vẻ cảnh giới, rất nhanh, năm người Lăng Hàn cũng dồn dập lộ ra vẻ cảnh giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665485/chuong-1055.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.