Đáng thương cho Lăng Hàn, hiện tại lực lượng chưa khôi phục, bị nàng lay động đến đầu óc choáng váng.
- Đừng kích động, đừng kích động, còn có một cái a!
Lăng Hàn vội vàng nói.
Hồ Phỉ Vân nhất thời sợ hết hồn, vội vàng nhìn trên đỉnh núi, có vẻ sợ hãi rụt rè.
Nhưng con Yêu Lang nhỏ kia thấy Hồ Phỉ Vân phát uy, hơn nữa hiện tại nó mất một cái đầu, thực lực rơi xuống tiểu cực vị trung kỳ, thấy Hồ Phỉ Vân nhìn sang, còn tưởng nàng muốn ra tay với mình, thì vội vã vỗ cánh bỏ chạy.
Hồ Phỉ Vân thở phào một cái nói:
- Cũng may ngươi giết chết đại ác thú, hiện tại con tiểu ác thú cũng sợ ngươi rồi.
Là sợ ngươi thì có.
Lăng Hàn thầm nói, nhưng không có tranh luận:
- Ta khôi phục lực lượng một chút, chờ sau đó lại xuất phát.
- Ừ!
Hồ Phỉ Vân vội vàng gật đầu, một bộ ngoan ngoãn nghe lời.
Lăng Hàn lấy đan dược ra dùng, hiện tại hắn không có công pháp cấp bậc Sơn Hà Cảnh, không cách nào chủ động lấy linh khí đến gia tốc quá trình này, chỉ có thể bị động chờ nguyên lực khôi phục.
Ngược lại là thể lực dễ làm, nghỉ ngơi một chút liền khôi phục.
Thất sách, không có sớm chuẩn bị một môn công pháp Sơn Hà Cảnh.
Hắn lấy ra một khối Chân Nguyên Thạch, dùng phương thức gần như bản năng hấp thu linh khí trong đó, tuy không đủ nhanh, nhưng dù sao cũng hơn cái gì cũng không làm. Qua ba canh giờ, hắn mới hoàn toàn khôi phục nguyên lực.
Hồ Phỉ Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665416/chuong-986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.