Dù sao mọi người đều là tiểu cực vị, hắn tự nhiên không dám quá bất cẩn.
Lăng Hàn không biết lực lượng của mình ra sao, tương tự không dám khinh thường, hắn hơi suy nghĩ, Sơn Hà cũng hiển hóa ra.
Phốc!
Năm người còn lại đồng thời cười phun, Sơn Hà này con mẹ nó sao nhỏ quá vậy!
Đánh giá cao hắn a.
Tuy Sơn Hà đều sẽ theo tu vi tăng lên mà lớn lên, nhưng khởi điểm thấp như thế... tuyệt đối không có tiền đồ.
Ngay cả Thi Hạo cũng lộ ra vẻ tươi cười, mình thực sự là quá cẩn thận, đối phương chỉ vừa đột phá mà thôi, có thể phát huy ra mấy phần uy lực của Sơn Hà Cảnh?
Oành!
Tay của hai người đụng vào nhau, chỉ hơi chậm lại, liền thấy tay của Thi Hạo như sợi mì, đùng… xương gãy từ nơi bả vai đâm ra, bạch cốt óng ánh, nhuộm từng tia từng tia máu tươi, như là mã não, ngưng tụ thành hạt châu, tụ mà không tán.
Trong khoảng thời gian ngắn, bốn phía yên tĩnh đến đáng sợ.
Con mắt của mình có phải bị hoa không?
Năm người còn lại đều dùng sức nháy mắt, hẳn là Thi Hạo một quyền đánh cho Lăng Hàn gãy xương mới đúng. Nhưng mặc cho bọn họ chớp mắt ra sao, tình cảnh trước mặt vẫn không có nửa điểm biến hóa.
Bọn họ hít một ngụm khí lạnh, lộ ra vẻ hoảng sợ.
Cái này cần lực lượng cỡ nào, thể phách gì, mới có thể một quyền đánh gãy xương cánh tay của Thi Hạo?
- A!
Thi Hạo cũng kinh ngạc đến ngây người, hiện tại mới cảm giác được đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665412/chuong-982.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.