Gặp phải đại cực vị hậu kỳ thậm chí đỉnh phong, thì dù là thiên tài Tứ Tinh cũng phải nhượng bộ lui binh.
- Hoàn hảo, giống nhau là tiểu cực vị.
Thủy Nhạn Ngọc cảm nhận một chút, thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó lộ ra chiến ý hừng hực.
- Có thể đánh một trận.
Ở đây, trừ Sơn Hà Thạch ra, liệp sát Yêu thú cũng là khâu trọng yếu, không nói khác, linh nhục của Thần thú là vật đại bổ, chỉ kém hơn một ít Thiên Địa thần dược mà thôi, vượt qua phần lớn đan dược.
Chỉ là võ giả nhiều lắm, Yêu thú trên Hợp Ninh Tinh cũng bị bắt giết quá hạn, hiện tại chỉ có ở khu vực rừng rậm không người mới có thể tìm được Yêu thú, nhưng Yêu thú như vậy thông thường đều cường đại không gì sánh được, bị chúng săn giết có khả năng rất cao.
Mà nơi khác chính là Bí Cảnh, bởi vì thời gian mở ra có hạn, số lượng võ giả tiến vào, cảnh giới đều có hạn chế, không thể tạo thành phá hư căn bản.
- Địa phương có Yêu thú, thông thường đều có Sơn Hà Thạch.
Thủy Nhạn Ngọc lại nói một câu.
Lăng Hàn kỳ quái nói:
- Vì sao Yêu thú này không luyện hóa Sơn Hà Thạch?
- Chắc là luyện hóa không được a.
Thủy Nhạn Ngọc suy đoán nói, trừ này ra còn có thể có giải thích khác sao, bằng không nhiều năm như vậy, dù ở đây khắp nơi đều có Sơn Hà Thạch cũng nên bị luyện hóa sạch sẻ.
Lăng Hàn gật đầu, hiện tại hắn đã đạt đến cực hạn chân chính của Phá Hư Cảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665402/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.