- Thiên Hải Bí Cảnh sắp mở ra!
Không biết là ai kêu một tiếng, chúng nhân nhất tề nhìn bầu trời.
Lăng Hàn cũng không khỏi nhìn lại thiên không, chỉ thấy trước đó còn là thanh thiên lãng nhật, nhưng chỉ trong nháy mắt, thương thiên bị xé ra, xuất hiện một hải dương to lớn.
Rộng chẳng biết bao nhiêu, sóng to gió lớn, có thần thức đáng sợ đan vào, nhìn liền để người kinh hồn táng đảm.
Ùng ùng, cánh đồng hoang vu phía trước hé theo, hiện ra một thâm uyên to lớn, chợt, một cột nước dựng lên, hóa thành thác nước, ngược quyển về phía bầu trời.
Thác nước đảo lưu, tiếp nối thiên hải trên không trung, nhất thời, sóng nước cuồn cuộn không dứt nghịch lưu bầu trời.
Tiếng nước như sấm, áp đảo tất cả thanh âm, lúc này cho dù có người liều mạng la cũng nghe không được mình đang nói cái gì.
Lăng Hàn hoảng sợ nhìn, cũng quá đồ sộ đi, trên bầu trời hiện ra một đại hải, giống như đổ xuống có thể nhấn chìm toàn bộ Hợp Ninh Tinh. Mà nước dưới nền đất cư nhiên chảy ngược không trung, hoàn toàn trái với thường quy.
Hiện tại hắn rốt cuộc biết, vì sao Bí Cảnh này được xưng là "Thiên Hải".
Biển trên bầu trời, xứng đáng cái tên.
Hiện tại chúng nhân chỉ có thể dùng thần thức giao lưu, thính giác hoàn toàn phế bỏ, chỉ có sóng nước nổ vang không dứt.
- Đó chính là Thiên Hải, không người nào có thể lên trên đó nhìn đến tột cùng, trong biển rộng có sinh linh hay không, lại có cuối cùng hay không.
Lâm Do ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665400/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.