Trải qua chiến dịch khai thiên, tất cả mọi người đều xem Lăng Hàn là Thần linh chân chính, đế vương vô địch! Đế vương há có thể chịu nhục?
- Ha ha, Đông Hư Vương Triều cũng dám tranh với An Thủy Vương Triều ta sao?
Xèo, lại một người bay tới, đứng ở trên hoàng cung, đối lập với Nghiêm Vĩnh Dật.
- Ha ha ha, các ngươi đã quên Lôi Trung Vương Triều ta sao?
Thần linh thứ ba bay tới.
Lăng Hàn nghe Dực Song Song nói, quốc thổ, con dân, đây là tài nguyên vô cùng quý giá của Thần giới, bởi vì cái này liên lụy tới quốc thế. Hiện tại một tân đại lục từ Tiểu Thế Giới bay tới, thế lực nào không muốn chia một chén canh?
Càng mấu chốt chính là, khai thiên sẽ được thiên địa ngợi khen, nếu như có thể nuốt chửng quốc thế của Đại Lăng Triều, như vậy quốc thế của mình sẽ được đại bổ.
Lăng Hàn đứng trang nghiêm không nói gì, hắn đã có giác ngộ, nhưng có thể treo giá.
Chí ít cũng phải bán cho một thế lực hung hăng nhất, như vậy sau khi hắn rời đi, Đại Lăng Triều mới có thể an toàn, không cần lo lắng bị người xâm lấn.
Xèo, lưu quang lấp lóe, chỉ thấy một phi thuyền phá không mà tới.
Nhất thời, những Thần linh kia đều lộ ra vẻ nghiêm nghị.
Thần giới có quy tắc của Thần giới, thân thể phi hành là đại năng tuyệt đối, nhưng nắm giữ thần khí phi hành thì ý nghĩa gốc gác đáng sợ. Không nói những cái khác, mấy Thần linh tới trước đều dựa vào hai chân chạy, chỉ là bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665333/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.