Dựa vào, chẳng trách tên kia không chịu lấy bộ mặt thật gặp người, là sợ bị hắn nguyền rủa a?
Hách Liên Thiên Vân cũng có chút khiếp sợ, trong khoảng thời gian ngắn càng không thể tiếp thu, hắn tự nhận huyết mạch đã cực kỳ tinh khiết, hoàn toàn có thể coi là Chân Long
Hắn cười lạnh nói:
- Đừng vội yêu ngôn hoặc chúng! Ngột tiểu tử, còn không mau lại đây bái kiến bản tọa!
Chính hắn cũng chỉ có dáng dấp năm sáu tuổi, nhưng gọi người ta là tiểu tử, cũng không biết ngượng.
- Ta tên Ngao Kiếm!
Người thanh niên trẻ kia biểu hiện thong dong, có vẻ không vội không nóng nảy, chỉ nói phong độ, Hách Liên Thiên Vân đã sống một đời vẫn rất khó ngang hàng.
- Hải tộc lấy huyết mạch luận tôn ti, hiện tại ngươi và ta huyết mạch giống nhau, vậy thì lấy thực lực đến quyết thắng bại đi!
Hách Liên Thiên Vân nhìn về phía Lăng Hàn, có chút há hốc mồm.
Lời này đương nhiên là có đạo lý, Hải tộc đương nhiên trước tiên so huyết mạch, nhưng nếu như độ tinh khiết huyết mạch gần nhau thì sao? Vậy thì so thực lực a! Lại như đám người Hách Liên Dung và Văn Nhân Kiệt, huyết mạch có chút chênh lệch nhưng không cách nào hình thành ưu thế áp đảo, vậy thì đánh nhau a.
Nhưng vấn đề là, Ngao Kiếm này... hắn con mẹ nó là Phá Hư Cảnh a!
Này còn đánh cọng lông, khai chiến hẳn phải chết.
Lăng Hàn không thể không thừa nhận, nước cờ này bọn họ đi sai, đánh giá thấp Thần giới.
Vốn tưởng rằng sẽ thuận lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665295/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.