- Bản năng khi còn sống mà thôi.
Tiểu Tháp lạnh nhạt nói.
- Không tin, ngươi có thể hỏi tên của các nàng một chút, hồn thể chỉ lưu lại chấp niệm, nhưng trí nhớ sẽ biến mất.
Lăng Hàn bĩu môi nói:
- Vậy ta có thể bị các nàng một mâu đâm chết hay không?
- Các nàng căn bản không tồn tại, chỉ lừa dối con mắt thậm chí thần thức của ngươi, làm sao có khả năng thương tổn được ngươi?
Tiểu Tháp khinh thường nói, lại bắt đầu ngạo kiều.
Lăng Hàn suy nghĩ một chút, mới nói:
- Mã huynh, lại xông một lần, làm sao?
- Há, hắc huynh đệ, nhưng có diệu sách gì sao?
Mã Đa Bảo nói.
Lăng Hàn cười ha ha nói:
- Đi vào tìm tòi chẳng phải sẽ biết.
- Được!
Mã Đa Bảo phóng khoáng đồng ý, vẫn là câu nói kia, hắn không tin thực lực của Lăng Hàn, nhưng tin tưởng Lăng Hàn.
Bát Vương hai mặt nhìn nhau, đi theo phía sau Mã Đa Bảo, tuy trước đụng phải nữ binh để bọn họ run rẩy, ngay cả dũng khí chiến một trận cũng không dám. Này cũng không phải bọn họ nhát gan, mà là biết chênh lệch giữa hai bên quá lớn, chiến một trận hẳn phải chết.
Thấy mấy người Lăng Hàn lại tiến vào thuyền lớn, đám người Ngũ Cao Nguyên nhìn lẫn nhau, sau đó cũng dồn dập đi vào theo, gặp nguy hiểm có người gánh trước, mà nếu gặp phải bảo vật, bọn họ cũng có thể ra tay cướp giật.
Tiến vào thân tàu không lâu, phía trước rất nhanh lại gặp phải năm nữ binh tuần tra.
- Lớn mật, dám xông vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665281/chuong-850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.