- Giao Hỗn Độn Nguyên Thạch ra!
Hắn lạnh lùng nói.
Đối với nhân vật như hắn mà nói, Hỗn Độn Nguyên Thạch chính là ký thể tốt nhất, cũng là cơ duyên to lớn nhất, quý giá hơn tất cả linh đan diệu dược, công pháp tuyệt thế.
Lăng Hàn nhún vai nói:
- Thật không tiện, đã sớm không còn. Nếu không, tùy tiện tìm cho ngươi một tảng đá, ngươi cũng đừng ghét bỏ, Thạch Đầu nào không phải Thạch Đầu?
- Còn dám mạnh miệng!
Tu La Ma Đế hừ nói, hắn tuyệt không tin tưởng Lăng Hàn có thể luyện hóa Hỗn Độn Nguyên Thạch trong thời gian ngắn như vậy, đây là chuyện hoàn toàn không thể nào. Đừng nói mấy năm, dù mấy vạn năm cũng không thể, kia căn bản không phải bảo vật mà phàm nhân có thể tiêu thụ.
- Không giao?
Hắn cười quái dị.
- Không sao, chỉ cần bản tọa chiếm thân thể của ngươi, hết thảy của ngươi đều là của bản tọa!
Đoạt xá với hắn mà nói là chuyện dễ dàng, bản thể của hắn là một đạo ma khí a.
Tâm thần của Lăng Hàn tập trung cao độ, thể phách của hắn có thể chống lại Phá Hư Cảnh đả kích, nhưng Thần hồn? Tu La Ma Đế này có uy hiếp rất lớn với hắn.
- Ngoan ngoãn dâng hiến tất cả cho bản tọa đi!
Tu La Ma Đế ra tay, lao về phía Lăng Hàn.
Oành! Oành!
Đúng lúc này, hai ngọc thủ đồng thời nổ ra, nện ở trên mặt Tu La Ma Đế. Lực lượng đáng sợ bạo phát, nhất thời đánh Tu La Ma Đế bay ra ngoài.
Tu La Ma Đế ngừng lại, gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665262/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.