Hắn nhanh chân mà đi, kết cấu của tầng thứ tư này vô cùng đơn giản, chính là một đại đạo thông đến cùng, bởi vậy hắn không có lựa chọn khác, chỉ đi về phía trước, có người nói ở cuối cùng chính là răng của Chân Long, chỉ là ai cũng không cách nào vào được, chỉ có thể xa xa nhìn một chút.
Đường nối rất dài, non nữa ngày sau Lăng Hàn rốt cục nhìn thấy phần cuối, phía trước xuất hiện một tế đàn bằng đá, rất lớn, nhưng bốn phía có một vầng sáng màu tím như thực chất, bao vây tế đàn ở trong đó.
Đến nay mới thôi, không ai có thể vượt qua vầng sáng này, bằng không có người có thể đi vào lại đi ra, thì sao không lấy được răng của Chân Long chứ?
Ở trung ương tế đàn bày đặt một hàm răng to lớn, dài cả trượng, toàn thân trắng loáng, phảng phất như một vật mỹ nghệ tinh xảo, chỉ nhìn thì có cảm giác vui tai vui mắt. Hơn nữa, cho dù cách xa như vậy, Lăng Hàn cũng có thể cảm ứng được hàm răng tản mát ra khí thế bàng bạc.
Răng của Chân Long!
Răng của Chân Long, chỉ cách gang tấc.
Lăng Hàn đi lên phía trước, đã đến nơi này, hắn làm sao cũng phải thử một lần, coi như cuối cùng vận dụng Tích Sinh Kiếm chém, thậm chí mời Tiểu Tháp ra tay, hắn cũng phải thử nghiệm một chút.
Chân Long lưu lại thần vật, dù cho phóng tới Thần giới cũng có thể gợi ra tranh đoạt?
Vù, khi Lăng Hàn đi tới trước vầng sáng màu tím, vầng sáng kia như sóng nước nhúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665248/chuong-817.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.