Lăng Hàn chạy tới chỗ ước định với Hổ Nữu, chỉ thấy tiểu nha đầu đã sớm đến, đang nhàm chán ngồi ở trên tảng đá lắc chân, miệng nhỏ bĩu lên, có vẻ rất không vui.
Phát hiện Lăng Hàn lại đây, nàng hừ hừ nói:
- Lăng Hàn, ngươi quá chậm, để Nữu chờ lâu!
- Xin lỗi, xin lỗi!
Lăng Hàn vội cười nói.
- Lần này đều nhờ có Nữu.
Hổ Nữu chuyển giận thành vui, vỗ tay nói:
- Nữu là giỏi nhất!
- Nữu đúng là giỏi nhất!
Lăng Hàn xoa xoa đầu của Hổ Nữu, cô gái nhỏ này thực quá đặc biệt.
- Xem thu hoạch một chút!
Lăng Hàn và Hổ Nữu đồng thời tiến vào Hắc Tháp, gọi Hách Liên Tầm Tuyết tới, nàng đang ôm Lăng Kiến Tuyết, đồng thời đi tới trước Chân Long huyết thạch.
- Nha nha!
Lăng Kiến Tuyết múa tay, muốn tránh thoát Hách Liên Tầm Tuyết ôm ấp.
- Ồ?
Lăng Hàn ngẩn ra.
- Tiểu tử này cảm giác được lực lượng của Chân Long huyết thạch sao?
Hắn dừng một chút, mới nói:
- Tầm Tuyết, nàng thả con ra đi.
Ở trong Hắc Tháp tự nhiên không thể có vấn đề gì.
Hách Liên Tầm Tuyết theo lời thả nhi tử ra, tiểu tử lập tức bò tới bên Chân Long huyết thạch.
Tuy nó còn chưa tới một tuổi, nhưng man lực cực kỳ mạnh, tốc độ nhanh kinh người, rất nhanh liền chạy đến trước Chân Long huyết thạch, bò lên đến đỉnh chóp, nó thoải mái nằm nhoài xuống, như con bọ chét kia vậy.
Lăng Hàn lập tức chú ý tới, trên người nó có từng đạo Long Văn lấp lóe, toả ra hào quang nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665246/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.