Tiên Vu Thông hừ một tiếng nói:
- Ngươi giết hai người của Tiên Vu gia, thắng một lần cá cược, chỉ có thể trung hoà một người.
Sát, ngươi còn có thể vô liêm sỉ hơn sao?
Lăng Hàn kinh ngạc đến ngây người, hóa ra Phá Hư Cảnh cũng có thể không biết xấu hổ như vậy! Có điều, trong lời nói của đối phương đã không còn sát khí, mà Hách Liên Dung tựa hồ cũng rất thả lỏng, lẽ nào hai cáo già này nhân lúc hắn không có mặt đạt thành một loại hiệp nghị nào đó?
Hắn trầm ngâm nói:
- Vậy điều kiện của đại nhân là gì?
- Cưới một vị nữ tử của bổn tộc, sinh ra đời sau, thù này liền kết thúc!
Tiên Vu Thông lạnh nhạt nói.
- Đương nhiên, đứa bé này phải quay về bổn tộc, ngươi giết một thiên tài của bổn tộc, tự nhiên phải trả một cái.
Có thể tính như thế sao?
Lăng Hàn không khỏi nhìn Hách Liên Dung, cái này nhất định là ngươi tiết lộ đi, bằng không Tiên Vu Thông sao sẽ nghĩ tới chuyện để hắn làm lợn giống? Đến tột cùng cha vợ này có thuộc tính gì a… tú ông?
Bị Lăng Hàn nhìn chằm chằm như thế, Hách Liên Dung không khỏi đỏ mặt giải thích:
- Bản vương là do uống say lỡ miệng a.
Hắn được một cháu ngoại thiên phú kinh người, không nhịn được khoe khoang, bị Tiên Vu Thông nghe có ý, liên tưởng đến Lăng Hàn yêu nghiệt, lúc này linh cơ khẽ động, nếu Lăng Hàn cũng có thể lưu đời sau cho Tiên Vu gia thì sao?
Bởi vậy bọn họ phát hiện Lăng Hàn tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665228/chuong-797.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.