Kim quang nhạt đi, Lăng Hàn lắc lắc đầu nói:
- Lão thi vạn năm quả nhiên lợi hại, ta khu không được thi độc như vậy.
Không phải Bất Diệt Thiên Kinh không ra sức, mà là lão thi này chôn hơn 30 vạn năm, thi độc quá mạnh, phỏng chừng Phá Hư Cảnh trúng chiêu cũng không nhất định chống đỡ được. Lại nói, tu vi của Lăng Hàn hơi thấp, nếu như bằng đối phương, vậy Bất Diệt Thiên Kinh khẳng định có không gian phát huy.
Lúc này, thi độc đã bò lên trên ngực Lăng Hàn.
Thi Nhị hơi kinh ngạc nói:
- Thực lực của ngươi không tệ, tu công pháp càng không tệ, có thể khống chế thi độc lan tràn chậm như vậy. Nếu như đổi một Hoá Thần Cảnh khác, lúc này dù một ngàn tên cũng có thể trở thành Thi Binh.
- Ai, thiên tài như vậy, ta còn thực có chút không nỡ giết, tuy Thi Binh mạnh mẽ, nhưng không có thần trí, mạnh hơn cũng có hạn.
Hắn có vẻ vô cùng cảm khái.
- Nếu ngươi cũng nói như vậy, ta há có thể để ngươi thất vọng?
Lăng Hàn cười cợt, thân hình lóe lên lại xuất hiện, so với một cái chớp mắt còn nhanh hơn, nhưng thi độc trên người lại tiêu tan hết sạch.
Da dẻ trong vắt như ôn ngọc, tỏa ra thần quang, không nhiễm bụi trần.
Sắc mặt của Thi Nhị không khỏi kinh biến, sao có thể có chuyện đó!
Thi Nhị cau mày nói:
- Vừa nãy thân thể của ngươi nhúc nhích một chút, trong nháy mắt rời đi thần thức cảm ứng của ta, tất nhiên là bởi vì như thế, ngươi mới giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665193/chuong-762.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.