Hách Liên Tầm Tuyết vừa cho nhi tử ăn, vừa thầm nghĩ, nếu như cả ngày ở cùng một chỗ với Lăng Hàn, có thể bị người này chọc tức chết hay không?
- Ồ, bọn họ đuổi tới rồi.
Lăng Hàn đột nhiên nói.
- Ngươi trước chờ ở đây, ta mang những người khác vào.
Hắn lắc mình ra Hắc Tháp, Hổ Nữu và con thỏ đã đuổi tới.
- Lăng Hàn!
Hổ Nữu lập tức nhảy lại, nhào vào trong lồng ngực Lăng Hàn.
Lăng Hàn gật gù nói:
- Toàn Nhi đâu?
Hổ Nữu nhún vai nói:
- Nàng không cần Lăng Hàn, nên chạy mất rồi! Đi đi, chúng ta đi thôi, không cần nữ nhân không có tim không có phổi kia nữa!
Nàng từ sáng đến tối đều đang suy nghĩ làm sao đánh đuổi Chư Toàn Nhi.
Lăng Hàn cười ha ha, phát động Chân Thị Chi Nhãn, chỉ thấy Chư Toàn Nhi đang nhanh chóng tiếp cận, hắn tiến lên nghênh tiếp, mà Chư Toàn Nhi nhìn thấy Lăng Hàn, phương tâm nhẹ nhõm, lộ ra vẻ như trút được gánh nặng.
- Ai, thật chán!
Hổ Nữu cắn cắn ngón tay, thầm trách mình lại không nhân cơ hội ra tay làm thịt Chư Toàn Nhi.
- Hách Liên cô nương đâu?
Chư Toàn Nhi hỏi.
- Ở trong Hắc Tháp, ta mang các ngươi đi gặp nàng, còn có... con trai của ta.
Lăng Hàn nói.
Cái gì!
Chư Toàn Nhi, Hổ Nữu đều há to miệng, lúc nào hắn có thêm một đứa con trai, sao các nàng không biết? Con thỏ thì căn bản không biết sự tình của Hách Liên Tầm Tuyết, nói:
- Chúc mừng chúc mừng, đem tiền lì xì ra.
Lăng Hàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-dao-dan-ton/665177/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.